Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu biến động mạnh mẽ sau đại dịch và trước sức ép chuyển dịch xanh, thị trường năng lượng, đặc biệt là dầu thô và các sản phẩm tinh chế như nhiên liệu hàng không Jet A1, nhiên liệu hàng không bền vững (SAF), hay diesel EN590/ULSD 10 PPM, đang trở thành tâm điểm chú ý của cả nhà đầu tư lẫn các doanh nghiệp vận tải, logistics và công nghiệp.
Giá dầu thô trong năm 2025 tiếp tục dao động mạnh do nhiều yếu tố:
Địa chính trị: Xung đột khu vực Trung Đông và chính sách cắt giảm sản lượng của OPEC+ ảnh hưởng trực tiếp đến cung cầu.
Chính sách năng lượng xanh: Nhiều quốc gia G7 siết chặt tiêu chuẩn phát thải, tạo sức ép giảm phụ thuộc dầu mỏ.
Nhu cầu phục hồi: Trung Quốc, Ấn Độ và khu vực Đông Nam Á tiếp tục là động lực tiêu thụ dầu chính, bù đắp phần nào sự sụt giảm ở châu Âu.
Nhìn chung, dầu thô vẫn là thước đo sức khỏe kinh tế, nhưng áp lực từ năng lượng tái tạo ngày càng gia tăng.
Mặc dù ngành hàng không đang chịu áp lực chuyển đổi sang nhiên liệu xanh, Jet A1 vẫn là loại nhiên liệu chiếm hơn 90% thị phần toàn cầu:
Ưu điểm: Nguồn cung ổn định, giá thành rẻ hơn SAF.
Thách thức: Bị chỉ trích mạnh vì phát thải CO₂ cao, nhiều hãng hàng không lớn (như Singapore Airlines, Lufthansa) đã cam kết giảm tỷ trọng sử dụng Jet A1 từ nay đến 2030.
Điều này cho thấy Jet A1 vẫn “sống khỏe” trong 5–10 năm tới, nhưng xu hướng giảm dần là khó tránh khỏi.
Sustainable Aviation Fuel (SAF) được coi là “cứu cánh” giúp ngành hàng không đạt mục tiêu Net Zero 2050.
Nguồn gốc: Được sản xuất từ dầu thực vật, chất thải sinh học hoặc công nghệ tái chế CO₂.
Thực trạng: Giá SAF hiện cao gấp 2–3 lần Jet A1, nguồn cung hạn chế.
Xu hướng: Các chính phủ EU, Mỹ và Singapore đang trợ giá, bắt buộc các hãng hàng không phải tăng tỷ trọng SAF từ 2% (2025) lên 20–30% (2040).
Như vậy, SAF tuy chưa cạnh tranh được về giá, nhưng lại có ưu thế về chính sách và hình ảnh thương hiệu, trở thành “lá bài chiến lược” của các hãng hàng không.
Diesel tiêu chuẩn châu Âu (EN590, ULSD 10 PPM) vẫn là mạch máu của vận tải đường bộ và công nghiệp nặng:
Ưu thế: Hàm lượng lưu huỳnh siêu thấp (10 PPM), đáp ứng quy chuẩn môi trường khắt khe.
Nhu cầu: Ổn định tại các nước đang phát triển, đặc biệt Đông Nam Á, châu Phi và Nam Mỹ.
Rủi ro: Xu hướng điện hóa phương tiện giao thông (EV, xe tải điện) có thể khiến nhu cầu diesel giảm trong dài hạn.
Trong ngắn hạn, diesel EN590 vẫn được coi là nguồn năng lượng “cầu nối” trước khi các quốc gia hoàn tất hạ tầng cho xe điện.
Ngắn hạn (2025–2030): Dầu thô và các sản phẩm tinh chế như Jet A1 và Diesel vẫn chiếm ưu thế. SAF tăng trưởng chậm nhưng chắc.
Dài hạn (sau 2035): SAF và các giải pháp năng lượng tái tạo sẽ chiếm vị trí trung tâm, dầu mỏ dần thoái trào.
Chiến lược doanh nghiệp: Các tập đoàn năng lượng cần song song phát triển cả nguồn nhiên liệu truyền thống lẫn đầu tư vào SAF và hydro để không bỏ lỡ xu thế năng lượng sạch.
Thị trường năng lượng đang đứng trước bước ngoặt lịch sử. Trong khi dầu thô, Jet A1 và diesel EN590 vẫn giữ vai trò xương sống cho vận tải và công nghiệp, thì SAF mở ra một chương mới – nơi kinh tế và môi trường buộc phải song hành. Đây chính là giai đoạn bản lề, quyết định ai sẽ trở thành người dẫn dắt trong kỷ nguyên năng lượng bền vững.